
Chủ nghĩa vị kỷ: Lợi ích bản thân là trên hết?
Chúng ta hãy cùng nhau xét ba trường hợp sau
Mục lục bài viết
- Chủ nghĩa Vị kỷ là gì? – các hình thái và biểu hiện
- Định nghĩa
- Phân loại các loại Vị kỷ
- Biểu hiện của Vị kỷ
- Những luận điểm ủng hộ chủ nghĩa vị kỷ
- Tâm lý học tiến hóa
- Kinh tế học Adam Smith và bàn tay vô hình
- Triết học Ayn Rand và chủ nghĩa khách quan
- Lợi ích cá nhân tạo động lực
- Những luận điểm phản bác chủ nghĩa vị kỷ
- Đạo đức và lòng vị tha
- Hợp tác và sự phát triển xã hội
- Hạnh phúc và ý nghĩa cuộc sống
- Môi trường và tính bền vững
- Vị kỷ lành mạnh: Cân bằng giữa lợi ích cá nhân và lợi ích chung
- Chăm sóc bản thân
- Theo đuổi đam mê
- Thiết lập ranh giới
- Hợp tác đôi bên cùng có lợi (win-win)
- Vị tha hiệu quả
- Kết luận
Tình huống 1 (Cá nhân): Bạn đang kiên nhẫn xếp hàng chờ mua cà phê, bỗng một người thản nhiên chen ngang, phớt lờ mọi ánh nhìn khó chịu và cả lời nhắc nhở. Người đó có lẽ đang tự nhủ: Thời gian của mình quý hơn, hoặc Mình đang vội, họ phải thông cảm. Nhưng liệu sự vội vã, nhu cầu cá nhân đó có biện minh được cho hành động thiếu tôn trọng người khác, gây ra sự bất công trong một tình huống rất đời thường? Liệu cái tôi được ưu tiên đó có đang lấn át những giá trị xã hội cơ bản?
Tình huống 2 (Xã hội): Một tập đoàn lớn, vì mục tiêu tối đa hóa lợi nhuận, đã xả thải hóa chất độc hại trực tiếp ra sông, gây ô nhiễm nguồn nước nghiêm trọng, ảnh hưởng đến sức khỏe, thậm chí là tính mạng, của hàng ngàn người dân trong khu vực. Họ biết rõ hậu quả, nhưng vẫn nhắm mắt làm ngơ. Đây có phải là một biểu hiện cực đoan của việc đặt lợi ích kinh tế của một nhóm người lên trên quyền được sống, được an toàn của cả một cộng đồng? Lợi nhuận có xứng đáng để đánh đổi bằng môi trường sống và sức khỏe con người?
Tình huống 3 (Lịch sử): Vua Louis XIV của Pháp, với câu nói ngạo nghễ LÉtat, cest moi (Nhà nước là ta), đã thể hiện một tư duy cực đoan về quyền lực và lợi ích cá nhân. Ông coi bản thân mình là trung tâm của vũ trụ, đồng nhất lợi ích của mình với lợi ích quốc gia, dẫn đến những chính sách độc đoán, lạm quyền, gây ra nhiều bất công và đau khổ cho người dân. Phải chăng đây là một bài học lịch sử về sự nguy hiểm của việc đề cao cái tôi quá mức, khi lợi ích cá nhân lấn át lợi ích chung?
Những ví dụ trên, dù ở các quy mô khác nhau, đều đặt ra một câu hỏi lớn về Chủ nghĩa vị kỷ (Egoism). Trong cuộc sống hàng ngày, chúng ta liên tục phải đối mặt với những tình huống đòi hỏi sự cân nhắc giữa lợi ích bản thân và lợi ích của người khác. Việc ưu tiên bản thân là một bản năng tự nhiên, nhưng liệu nó có phải lúc nào cũng đúng? Có phải mọi hành động của chúng ta, dù là nhỏ nhất, đều xuất phát từ động cơ vị kỷ?
Chủ nghĩa vị kỷ, với quan điểm cho rằng mọi hành vi của con người đều bị thúc đẩy bởi lợi ích cá nhân, dù là trực tiếp hay gián tiếp, đã gây ra rất nhiều tranh cãi. Quan điểm này có thực sự phản ánh đúng bản chất con người? Nó có thể dẫn đến những hệ quả gì cho cá nhân và xã hội? Nó có mâu thuẫn với những giá trị đạo đức như lòng vị tha, sự hy sinh, tinh thần cộng đồng?
Làm thế nào để phân biệt giữa việc quan tâm đến bản thân một cách lành mạnh (như chăm sóc sức khỏe, phát triển sự nghiệp, bảo vệ quyền lợi chính đáng) và việc trở nên ích kỷ, vụ lợi, bất chấp lợi ích của người khác? Đâu là ranh giới mong manh giữa tự yêu thương bản thân và tự tôn sùng bản thân?
Trong bài thuyết trình hôm nay, chúng ta sẽ cùng nhau khám phá Chủ nghĩa vị kỷ – một chủ đề tưởng chừng như đơn giản, quen thuộc, nhưng thực chất lại vô cùng phức tạp, đa chiều, và có ảnh hưởng sâu rộng đến mọi khía cạnh của đời sống, từ những quyết định cá nhân hàng ngày đến cấu trúc xã hội và các vấn đề đạo đức lớn. Chủ nghĩa vị kỷ không chỉ là một khái niệm triết học, mà còn liên quan mật thiết đến tâm lý học, kinh tế học, sinh học tiến hóa, và thậm chí cả chính trị học.
Chúng ta sẽ không chỉ dừng lại ở việc định nghĩa vị kỷ, mà còn đi sâu vào phân tích các hình thức biểu hiện của nó, những tác động tích cực và tiêu cực mà nó có thể gây ra, những tranh luận xung quanh nó, và quan trọng hơn, tìm kiếm một cách tiếp cận cân bằng, hài hòa giữa lợi ích cá nhân và lợi ích chung. Liệu lợi ích bản thân có thực sự là trên hết, hay chỉ là một phần của bức tranh lớn hơn về bản chất con người và xã hội?
Chủ nghĩa Vị kỷ là gì? – các hình thái và biểu hiện
Định nghĩa
Chủ nghĩa vị kỷ là quan điểm triết học cho rằng mọi hành động của con người, dù có vẻ ngoài vị tha, cao thượng đến đâu, xét cho cùng, đều xuất phát từ động cơ tự lợi (self-interest), tức là mong muốn đạt được lợi ích cho bản thân, dù là vật chất hay tinh thần.
Quan trọng là, chủ nghĩa vị kỷ không nhất thiết đồng nghĩa với sự xấu xa, tồi tệ, hay ích kỷ theo nghĩa thông thường. Vị kỷ có thể biểu hiện ở nhiều mức độ khác nhau, từ những hành vi rất đỗi bình thường như chăm sóc bản thân, theo đuổi đam mê, phấn đấu trong sự nghiệp, cho đến những hành động cực đoan như bất chấp tất cả, kể cả việc gây tổn hại cho người khác, để đạt được mục đích cá nhân.
Phân loại các loại Vị kỷ
- Vị kỷ tâm lý (Psychological Egoism): Đây là quan điểm mô tả về bản chất con người. Nó khẳng định rằng mọi hành động của con người, trên thực tế, đều bị thúc đẩy bởi lợi ích cá nhân, dù chúng ta có nhận thức được điều đó hay không. Ngay cả khi ta làm điều tốt cho người khác, động cơ sâu xa vẫn là vì lợi ích của bản thân (ví dụ: cảm thấy thanh thản, được người khác khen ngợi, hoặc tin vào luật nhân quả…).
- Vị kỷ đạo đức (Ethical Egoism): Đây là quan điểm chuẩn mực. Nó không chỉ mô tả con người là gì, mà còn đưa ra lời khuyên con người nên hành động như thế nào. Vị kỷ đạo đức cho rằng mọi người nên hành động vì lợi ích cá nhân của mình, và đó là điều đúng đắn về mặt đạo đức. Theo quan điểm này, việc theo đuổi lợi ích bản thân không chỉ là lẽ tự nhiên, mà còn là một nghĩa vụ đạo đức.
- Vị kỷ hợp lý (Rational Egoism): Quan điểm này cho rằng hành động vì lợi ích cá nhân là hợp lý, là cách hành động khôn ngoan nhất. Nó không nhất thiết khẳng định mọi người luôn luôn hành động vị kỷ (như vị kỷ tâm lý), hay nên hành động vị kỷ (như vị kỷ đạo đức), mà chỉ đơn giản cho rằng đó là cách hành động tối ưu để đạt được mục tiêu của bản thân.
Biểu hiện của Vị kỷ
- Trong cuộc sống hàng ngày: Chọn món ăn ngon mà mình yêu thích. Tìm kiếm một công việc có mức lương cao và nhiều cơ hội thăng tiến. Từ chối giúp đỡ người khác khi bản thân đang bận rộn hoặc không có khả năng. Dành thời gian cho những sở thích cá nhân. Mua sắm những món đồ mình thích
- Trong kinh doanh: Các công ty tìm cách tối đa hóa lợi nhuận. Cạnh tranh khốc liệt giữa các doanh nghiệp để giành thị phần. Sử dụng các chiến lược marketing để thu hút khách hàng.
- Trong chính trị: Các chính trị gia đưa ra những quyết định có lợi cho bản thân hoặc phe phái của mình. Các quốc gia theo đuổi lợi ích quốc gia trên trường quốc tế. Vận động hành lang để tác động đến các chính sách.
Những ví dụ trên cho thấy vị kỷ có thể biểu hiện ở cả những hành động bình thường và những quyết định quan trọng, ở cả cấp độ cá nhân, tổ chức và quốc gia.
Những luận điểm ủng hộ chủ nghĩa vị kỷ
Tâm lý học tiến hóa
Các nhà tâm lý học tiến hóa, dựa trên lý thuyết của Darwin, cho rằng bản năng sinh tồn và duy trì nòi giống đã lập trình cho con người, cũng như mọi sinh vật khác, có xu hướng ưu tiên lợi ích bản thân và những người có quan hệ huyết thống gần gũi. Điều này giúp chúng ta tồn tại và phát triển trong môi trường tự nhiên khắc nghiệt, nơi nguồn lực có hạn và sự cạnh tranh là tất yếu. Những cá thể có khả năng tự bảo vệ, tìm kiếm thức ăn, và sinh sản tốt nhất sẽ có cơ hội sống sót và truyền lại gen cho thế hệ sau cao hơn. Do đó, vị kỷ có thể được coi là một đặc điểm thích nghi, được chọn lọc tự nhiên ưu ái.
Kinh tế học Adam Smith và bàn tay vô hình
Adam Smith, cha đẻ của kinh tế học hiện đại, trong tác phẩm Của cải của các quốc gia, đã đưa ra một luận điểm quan trọng ủng hộ chủ nghĩa vị kỷ (dù ông không dùng trực tiếp thuật ngữ này). Ông cho rằng, trong một thị trường tự do, khi mỗi cá nhân theo đuổi lợi ích kinh tế riêng của mình (ví dụ: người bán muốn bán giá cao, người mua muốn mua giá thấp), thì bàn tay vô hình của thị trường – tức là các quy luật cung cầu, cạnh tranh – sẽ tự động điều phối các hoạt động kinh tế, dẫn đến sự phân bổ nguồn lực hiệu quả và mang lại lợi ích chung cho toàn xã hội. Nói cách khác, sự tham lam (theo nghĩa rộng) của mỗi cá nhân, khi được đặt trong một khuôn khổ cạnh tranh lành mạnh, lại có thể trở thành động lực thúc đẩy sự phát triển kinh tế.
Triết học Ayn Rand và chủ nghĩa khách quan
Ayn Rand, nhà văn và triết gia người Mỹ gốc Nga, là một trong những người ủng hộ mạnh mẽ nhất cho chủ nghĩa vị kỷ hợp lý và đạo đức. Trong các tác phẩm nổi tiếng như Suối nguồn và Atlas vươn vai, bà đã xây dựng một hệ thống triết học gọi là Chủ nghĩa Khách quan (Objectivism), trong đó đề cao vai trò của lý trí, chủ nghĩa cá nhân, và quyền tự do của mỗi người. Rand cho rằng mỗi cá nhân có quyền sống cho chính mình, theo đuổi hạnh phúc của riêng mình, và không có nghĩa vụ đạo đức phải hy sinh bản thân vì người khác. Bà coi lòng vị tha (altruism) là một tội ác chống lại bản chất con người, vì nó kìm hãm sự phát triển cá nhân và tạo ra sự phụ thuộc.

Lợi ích cá nhân tạo động lực
Một luận điểm thực tế khác ủng hộ chủ nghĩa vị kỷ là: khi hành động vì lợi ích bản thân, chúng ta thường có xu hướng nỗ lực, sáng tạo, và đạt được thành tích cao hơn. Mong muốn có một cuộc sống tốt đẹp hơn, đạt được thành công trong sự nghiệp, hoặc đơn giản là thỏa mãn những nhu cầu cá nhân, sẽ thúc đẩy chúng ta làm việc chăm chỉ, vượt qua khó khăn, và không ngừng hoàn thiện bản thân. Điều này không chỉ có lợi cho cá nhân, mà còn đóng góp vào sự phát triển chung của xã hội, thông qua những sản phẩm, dịch vụ, và ý tưởng mới.
Những luận điểm phản bác chủ nghĩa vị kỷ
Đạo đức và lòng vị tha
Nhiều hệ thống đạo đức và tôn giáo lớn trên thế giới (Phật giáo, Kitô giáo, Nho giáo, Hồi giáo…) đều đề cao lòng vị tha, sự hy sinh, tình yêu thương đồng loại, và tinh thần trách nhiệm với cộng đồng. Những giá trị này thường xuyên mâu thuẫn trực tiếp với chủ nghĩa vị kỷ cực đoan, đặc biệt là vị kỷ đạo đức.
Ví dụ, trong Nho giáo, các đức tính như Nhân (lòng thương người), Lễ (phép tắc, khuôn khổ), Nghĩa (việc làm đúng đắn), Trí (sự hiểu biết), Tín (sự tin cậy) đều hướng con người đến việc sống hòa hợp, có trách nhiệm với xã hội, chứ không chỉ tập trung vào lợi ích cá nhân.
Thực tế cuộc sống cho thấy, con người có khả năng hành động vì lợi ích của người khác, thậm chí sẵn sàng hy sinh bản thân, chấp nhận rủi ro, thiệt thòi. Những hành động này không thể được giải thích một cách thỏa đáng bằng động cơ tự lợi thuần túy.
Ví dụ: những người lính cứu hỏa dũng cảm lao vào đám cháy để cứu người, các bác sĩ tình nguyện đến những vùng dịch bệnh nguy hiểm, những người hiến tạng, hiến máu để cứu sống người khác… Những hành động này thể hiện lòng vị tha, sự đồng cảm, và tinh thần trách nhiệm với cộng đồng, vượt lên trên lợi ích cá nhân.
Hợp tác và sự phát triển xã hội
Sự hợp tác, tin tưởng, chia sẻ, và tuân thủ các quy tắc chung là nền tảng cho sự tồn tại và phát triển của xã hội loài người. Nếu ai cũng chỉ hành động vì lợi ích cá nhân một cách cực đoan, không quan tâm đến người khác, không tuân thủ luật lệ, xã hội sẽ trở nên hỗn loạn, bất ổn, và không thể phát triển bền vững. Lý thuyết trò chơi, đặc biệt là Thế lưỡng nan của người tù (Prisoners Dilemma), đã minh họa một cách sinh động rằng, trong nhiều tình huống, hợp tác mang lại lợi ích lớn hơn cho tất cả mọi người so với việc chỉ theo đuổi lợi ích cá nhân.
Hạnh phúc và ý nghĩa cuộc sống
Nhiều nghiên cứu tâm lý học và khoa học thần kinh đã chỉ ra rằng, những người sống vị tha, có lòng trắc ẩn, biết quan tâm đến người khác, và đóng góp cho cộng đồng thường cảm thấy hạnh phúc, hài lòng, và có ý nghĩa cuộc sống hơn những người chỉ tập trung vào việc thỏa mãn những nhu cầu cá nhân. Hoạt động tình nguyện, giúp đỡ người khác, hay đơn giản là dành thời gian cho gia đình và bạn bè, đều có thể mang lại những cảm xúc tích cực và tăng cường sức khỏe tinh thần.
Hạnh phúc đích thực và bền vững không chỉ đến từ việc thỏa mãn những nhu cầu vật chất hay những khoái cảm nhất thời, mà còn từ việc kết nối với những giá trị lớn lao hơn, như tình yêu thương, sự cống hiến, ý thức về mục đích sống, và sự kết nối với cộng đồng. Việc theo đuổi một cuộc sống có ý nghĩa, vượt ra ngoài lợi ích cá nhân, có thể mang lại sự thỏa mãn sâu sắc hơn.
Môi trường và tính bền vững
Chủ nghĩa vị kỷ cực đoan, khi được áp dụng trên quy mô lớn, có thể dẫn đến những hậu quả nghiêm trọng cho môi trường và sự phát triển bền vững của xã hội. Việc khai thác tài nguyên thiên nhiên một cách bừa bãi, xả thải gây ô nhiễm, không quan tâm đến các thế hệ tương lai… đều là những biểu hiện của việc đặt lợi ích kinh tế ngắn hạn lên trên lợi ích chung của cộng đồng và hành tinh.
Chủ nghĩa vị kỷ gây khó khăn cho giải quyết các vấn đề chung, ví dụ biến đổi khí hậu là 1 vấn đề toàn cầu, đòi hỏi sự hợp tác. Nếu quốc gia nào cũng chỉ nghĩ đến lợi ích của riêng mình, thì sẽ không giải quyết được.
Vị kỷ lành mạnh: Cân bằng giữa lợi ích cá nhân và lợi ích chung
Chăm sóc bản thân
Quan tâm đến sức khỏe thể chất, tinh thần, và cảm xúc của bản thân không phải là ích kỷ, mà là một hình thức vị kỷ lành mạnh, thậm chí là cần thiết. Khi bạn khỏe mạnh, hạnh phúc, có năng lượng tích cực, bạn mới có thể làm việc hiệu quả, đóng góp tốt nhất cho xã hội, và giúp đỡ người khác một cách thực sự. Chăm sóc bản thân bao gồm những việc như: ăn uống lành mạnh, tập thể dục, ngủ đủ giấc, dành thời gian thư giãn, giải trí, học cách quản lý căng thẳng, và tìm kiếm sự hỗ trợ khi cần thiết.
Theo đuổi đam mê
Làm những gì mình yêu thích, phát triển tài năng, kỹ năng, và theo đuổi mục tiêu cá nhân không có gì là sai trái, miễn là bạn không vi phạm pháp luật, đạo đức, và không gây tổn hại đến người khác. Ngược lại, việc theo đuổi đam mê còn có thể mang lại lợi ích cho xã hội, thông qua những sản phẩm, dịch vụ, ý tưởng sáng tạo, hoặc những đóng góp tích cực khác. Điều quan trọng là bạn tìm thấy sự cân bằng giữa việc theo đuổi đam mê và trách nhiệm với cộng đồng.
ĐỌC THÊM: GIẢI MÃ CÂU NÓI: HÃY THEO ĐUỔI ĐAM MÊ, THÀNH CÔNG SẼ THEO ĐUỔI BẠN
Thiết lập ranh giới
Học cách nói không với những yêu cầu quá đáng, những việc làm ảnh hưởng đến sức khỏe, thời gian, năng lượng, hoặc giá trị của bản thân là một kỹ năng quan trọng, không phải là biểu hiện của sự ích kỷ. Việc thiết lập ranh giới lành mạnh giúp bạn bảo vệ bản thân khỏi bị lợi dụng, quá tải, hoặc kiệt sức, đồng thời giúp bạn duy trì các mối quan hệ lành mạnh, dựa trên sự tôn trọng lẫn nhau. Điều này không có nghĩa là bạn từ chối mọi sự giúp đỡ, mà là bạn biết lựa chọn những gì phù hợp với khả năng và giá trị của mình.
Hợp tác đôi bên cùng có lợi (win-win)
Trong các mối quan hệ cá nhân, công việc, và kinh doanh, hãy tìm kiếm những giải pháp, những cơ hội mà cả bạn và người khác đều có lợi. Đây là cách tiếp cận thông minh, bền vững, và tạo ra giá trị cho tất cả mọi người, thay vì chỉ tập trung vào lợi ích cá nhân một cách thiển cận. Tư duy win-win khuyến khích sự hợp tác, sáng tạo, và xây dựng các mối quan hệ lâu dài, dựa trên sự tin tưởng và tôn trọng lẫn nhau.Thay đổi tư duy từ đối đầu, cạnh tranh một mất một còn (zero-sum game) sang tư duy hợp tác, cùng nhau phát triển.
Vị tha hiệu quả
Vị tha hiệu quả là một phong trào kết hợp giữa lòng vị tha (mong muốn giúp đỡ người khác) và tư duy lý trí, thực chứng (sử dụng bằng chứng và lý luận để tìm ra cách giúp đỡ hiệu quả nhất). Những người theo đuổi vị tha hiệu quả không chỉ quan tâm đến việc làm điều tốt, mà còn quan tâm đến việc làm điều đó một cách tốt nhất, để tạo ra tác động tích cực lớn nhất cho xã hội. Ví dụ, họ có thể lựa chọn những tổ chức từ thiện có hiệu quả cao, đóng góp vào những dự án giải quyết các vấn đề toàn cầu như nghèo đói, bệnh tật, biến đổi khí hậu, hoặc ủng hộ các chính sách công có lợi cho số đông.
ĐỌC THÊM: HÀNH ĐỘNG VÔ VỊ KỶ LÀ GÌ? TẠI SAO TRIẾT LÝ YOGA LẠI ĐỀ CAO ĐIỀU ĐÓ?
Kết luận
Chủ nghĩa vị kỷ, như chúng ta đã cùng nhau khám phá, là một khái niệm phức tạp, đa chiều, và gây nhiều tranh cãi. Nó không hoàn toàn xấu, cũng không hoàn toàn tốt. Nó không phải là một đặc điểm cố định, mà là một khuynh hướng có thể thay đổi tùy theo hoàn cảnh và nhận thức. Giống như con dao hai lưỡi, vị kỷ có thể gây hại nếu bị lạm dụng, sử dụng một cách cực đoan, nhưng cũng có thể mang lại lợi ích nếu được điều chỉnh, cân bằng, và hướng đến những mục tiêu tích cực.
Cá nhân tôi tin rằng, việc quan tâm đến lợi ích bản thân, chăm sóc bản thân, và theo đuổi những mục tiêu cá nhân là một bản năng tự nhiên, là một phần tất yếu của cuộc sống, và không có gì đáng xấu hổ. Tuy nhiên, điều quan trọng, và cũng là thách thức lớn nhất, là chúng ta phải biết cân bằng giữa lợi ích cá nhân và lợi ích chung, giữa quyền lợi và trách nhiệm, giữa cái tôi và cái ta, giữa việc phát triển bản thân và đóng góp cho cộng đồng.
Một xã hội tốt đẹp, theo tôi, không phải là nơi mà mọi người đều phải hy sinh lợi ích cá nhân một cách tuyệt đối, mà là nơi mà con người vừa có thể theo đuổi hạnh phúc, hoài bão cá nhân, lại vừa đóng góp vào sự phát triển chung, nơi mà lợi ích cá nhân và lợi ích cộng đồng không mâu thuẫn, mà hòa quyện, bổ sung, và củng cố lẫn nhau.
Tôi mong rằng, sau bài viết này, mỗi chúng ta sẽ dành thời gian suy ngẫm về vai trò của vị kỷ trong cuộc sống của chính mình. Hãy tự hỏi một cách trung thực: Bạn đang sử dụng con dao vị kỷ này như thế nào? Bạn có đang quá tập trung vào bản thân, bỏ quên những người xung quanh, và bỏ qua những giá trị lớn lao hơn? Hay bạn đã tìm thấy sự cân bằng, hài hòa giữa việc phát triển bản thân và đóng góp cho cộng đồng?
Hãy rèn luyện sự tỉnh thức để nhận biết những biểu hiện của vị kỷ trong suy nghĩ, lời nói, và hành động của mình. Hãy trau dồi lòng trắc ẩn, sự thấu cảm, để hiểu và quan tâm đến người khác. Hãy thực hành tư duy win-win, tìm kiếm những giải pháp đôi bên cùng có lợi trong mọi tình huống. Và hãy luôn hướng đến một cuộc sống không chỉ thành công về mặt vật chất, mà còn hạnh phúc, ý nghĩa, và đóng góp cho một thế giới tốt đẹp hơn.
Câu hỏi về vị kỷ, về bản chất con người, về sự cân bằng giữa cá nhân và cộng đồng, không có câu trả lời tuyệt đối, đúng cho tất cả mọi người, mọi hoàn cảnh. Đó là một câu hỏi mở, một hành trình tìm kiếm không ngừng nghỉ mà mỗi người chúng ta phải tự mình trải nghiệm và khám phá trong suốt cuộc đời.