Hãy cùng suy ngẫm về hai bức tranh cuộc sống đối lập sau đây:
Tình huống 1 (Thành công nhưng cô đơn và trống rỗng): Ông Hoàng, một doanh nhân cực kỳ thành đạt, sở hữu một tập đoàn hùng mạnh, một khối tài sản kếch xù, và quyền lực trong tay. Ông được mọi người ngưỡng mộ, kính nể, thậm chí là sợ hãi. Ông có mọi thứ mà nhiều người mơ ước: tiền bạc, địa vị, danh vọng, quyền lực, những món đồ xa xỉ, những chuyến du lịch sang trọng… Nhưng trong sâu thẳm, ông Hoàng cảm thấy cô đơn, trống rỗng, và bất hạnh. Ông không có bạn bè thân thiết, gia đình xa lánh, các mối quan hệ hời hợt, không có ai để chia sẻ, tâm sự, và thấu hiểu. Ông đã đánh đổi quá nhiều thứ: thời gian, sức khỏe, tình cảm, đạo đức, lương tâm… để có được thành công về vật chất, nhưng cuối cùng, ông nhận ra rằng, những thứ đó không thể mua được hạnh phúc thực sự.
- Ông đã hy sinh điều gì? Giá trị nào quan trọng hơn?
Tình huống 2 (Hạnh phúc giản dị trong sự đủ đầy): Cô Mai, một giáo viên về hưu, sống trong một căn nhà nhỏ ấm cúng, cùng với chồng và những đứa cháu. Cô không giàu có, không nổi tiếng, không có quyền lực, không có những thứ xa hoa. Cuộc sống của cô rất giản dị, bình thường, thậm chí là có phần thiếu thốn về vật chất. Nhưng cô lại rất hạnh phúc. Cô tìm thấy niềm vui trong những điều nhỏ bé: một buổi sáng thức dậy khỏe mạnh, một bữa cơm ấm cúng bên gia đình, một buổi chiều đi dạo trong công viên, một nụ cười của đứa cháu, một cuộc trò chuyện vui vẻ với người hàng xóm, một cuốn sách hay, một bản nhạc yêu thích… Cô cũng rất thích giúp đỡ người khác, tham gia các hoạt động thiện nguyện, và cảm thấy cuộc sống của mình có ý nghĩa. Cô trân trọng những gì mình đang có, biết ơn cuộc sống, và luôn luôn mỉm cười.
- Điều gì khiến cô Mai hạnh phúc? Giá trị nào quan trọng với cô ấy?
Tình huống 3: Một người đứng trên đỉnh núi cao, chót vót, hùng vĩ, một mình, xung quanh không một bóng người, chỉ có mây trời, gió núi, và sự cô đơn. Người đó có thể cảm thấy tự hào về thành công của mình, nhưng cũng có thể cảm thấy lạc lõng, trống rỗng, và xa cách với thế giới.
Một người khác đang vui vẻ bên gia đình, bạn bè trong một căn nhà ấm cúng, tiếng cười nói rộn rã, không khí đầm ấm, yêu thương. Người đó có thể không có nhiều tiền bạc, không có địa vị cao, nhưng lại có những mối quan hệ tốt đẹp, có sự kết nối, sự sẻ chia, và sự hỗ trợ từ những người xung quanh.
Con người thường được cho là có bản chất vị kỷ (Egoism) – luôn tìm kiếm lợi ích cho bản thân, đặt lợi ích cá nhân lên trên hết. Điều này có thể được coi là một động lực thúc đẩy con người phấn đấu, nỗ lực, để đạt được những mục tiêu trong cuộc sống. Tuy nhiên, liệu việc theo đuổi lợi ích cá nhân một cách tuyệt đối, bất chấp mọi thứ, có thực sự mang lại hạnh phúc? Hay nó chỉ là một con đường dẫn đến sự cô đơn, trống rỗng, và bất hạnh?
Có mâu thuẫn nào giữa vị kỷ và hạnh phúc không? Hay chúng ta có thể vừa theo đuổi lợi ích cá nhân, vừa có được hạnh phúc đích thực? Nếu có, thì bằng cách nào? Và nếu không, thì tại sao?
Có những con đường nào khác để tìm kiếm hạnh phúc, ngoài việc tập trung vào bản thân, theo đuổi lợi ích cá nhân? Liệu sự vị tha, lòng trắc ẩn, sự kết nối, sự sẻ chia, sự cống hiến, sự cho đi… có thể mang lại hạnh phúc bền vững và sâu sắc hơn không?
Hôm nay, chúng ta sẽ cùng nhau khám phá, tìm hiểu, và thảo luận về mối quan hệ giữa Vị kỷ và hạnh phúc – một chủ đề quan trọng, phức tạp, và đã được các nhà triết học, các nhà tâm lý học, các nhà đạo đức học, và các nhà nghiên cứu về hạnh phúc quan tâm trong suốt hàng ngàn năm qua.
Chúng ta sẽ xem xét các quan điểm khác nhau về vấn đề này, từ triết học cổ điển (như Aristotle, Epicurus, các nhà Khắc Kỷ…), đến triết học hiện đại (như Kant, Mill, Nietzsche…), đạo đức học, tâm lý học (như tâm lý học tích cực, tâm lý học xã hội…), khoa học thần kinh, và các nghiên cứu về hạnh phúc. Chúng ta sẽ cố gắng tìm kiếm câu trả lời cho câu hỏi: Liệu theo đuổi lợi ích cá nhân có phải là con đường duy nhất dẫn đến hạnh phúc, hay chỉ là một trong nhiều con đường, và thậm chí, có thể là một con đường sai lầm? Và nếu vậy, thì những con đường nào khác có thể dẫn đến hạnh phúc đích thực?
Mối quan hệ giữa vị kỷ và hạnh phúc: Phức tạp và đa chiều
Mối quan hệ giữa vị kỷ và hạnh phúc là một vấn đề phức tạp, đa chiều, và gây nhiều tranh cãi. Không có một câu trả lời đơn giản, rõ ràng, và đúng cho tất cả mọi người. Mối quan hệ này phụ thuộc vào nhiều yếu tố, bao gồm cách hiểu về vị kỷ và hạnh phúc, mức độ của vị kỷ, hoàn cảnh sống, giá trị cá nhân, văn hóa, và thời đại.
Vị kỷ có thể mang lại hạnh phúc (ở một mức độ nào đó)
Không thể phủ nhận rằng, việc theo đuổi lợi ích cá nhân một cách hợp lý, có chừng mực, và không gây hại cho người khác, có thể mang lại hạnh phúc, sự hài lòng, và sự thỏa mãn cho con người.
- Thành công, giàu có, danh vọng: Đạt được thành công trong sự nghiệp, kiếm được nhiều tiền, trở nên giàu có, có được danh tiếng, địa vị, và quyền lực… có thể mang lại cho con người sự thoải mái về vật chất, sự an toàn về tài chính, sự tự do trong việc lựa chọn, sự tự tin vào bản thân, sự ngưỡng mộ từ người khác, và cảm giác thành tựu. Những điều này có thể góp phần vào hạnh phúc, dù không phải là yếu tố duy nhất hay quan trọng nhất.
- Cạnh tranh: Cạnh tranh một cách lành mạnh, công bằng, và có mục đích có thể tạo ra động lực, thúc đẩy sự phát triển, khuyến khích sự sáng tạo, nâng cao hiệu suất, và mang lại cảm giác thành tựu, hài lòng khi đạt được mục tiêu.
- Bảo vệ quyền lợi: Bảo vệ quyền lợi chính đáng của bản thân (như quyền sống, quyền tự do, quyền sở hữu, quyền được tôn trọng…), chống lại sự bất công, sự áp bức, sự xâm phạm… là điều cần thiết để đảm bảo sự an toàn, sự công bằng, và sự tự do cho cá nhân, từ đó góp phần vào hạnh phúc.
Tuy nhiên, cần lưu ý rằng, những yếu tố này không đảm bảo hạnh phúc, và chúng có thể trở thành nguồn gốc của bất hạnh nếu chúng ta quá coi trọng chúng, quá phụ thuộc vào chúng, hoặc theo đuổi chúng một cách mù quáng, bất chấp mọi thứ khác.
Vị kỷ quá mức có thể dẫn đến bất hạnh
Khi vị kỷ bị đẩy lên quá mức, trở thành sự ích kỷ, sự tham lam, sự bất chấp, nó có thể gây ra nhiều hậu quả tiêu cực, không chỉ cho người khác, mà còn cho chính bản thân người đó, và khiến họ trở nên bất hạnh:
- Cô đơn: Người quá vị kỷ thường xa lánh người khác, không quan tâm đến cảm xúc, nhu cầu, và lợi ích của người khác, chỉ biết suy nghĩ cho bản thân, dẫn đến sự cô đơn, sự cô lập, sự thiếu kết nối, và sự mất mát các mối quan hệ ý nghĩa.
- Căng thẳng: Người quá vị kỷ thường luôn phải cạnh tranh, ghen tị, so sánh, lo lắng, sợ hãi mất đi những gì mình có, hoặc không đạt được những gì mình muốn. Điều này gây ra sự căng thẳng, mệt mỏi, bất an, và ảnh hưởng đến sức khỏe tinh thần và thể chất.
- Trống rỗng: Dù có thể đạt được nhiều thành công về vật chất, nhưng người quá vị kỷ thường không tìm thấy ý nghĩa thực sự trong cuộc sống, không cảm thấy hài lòng, thỏa mãn, hay hạnh phúc bền vững. Họ có thể luôn luôn cảm thấy thiếu thốn, trống rỗng, và khao khát những điều xa vời, không bao giờ đủ.
- Hối hận: Khi nhìn lại cuộc đời, người quá vị kỷ có thể cảm thấy hối hận vì đã bỏ lỡ những điều quan trọng trong cuộc sống (như gia đình, bạn bè, tình yêu, sự cống hiến…), vì đã đánh đổi quá nhiều thứ để theo đuổi những mục tiêu vật chất, những ảo ảnh phù du, hoặc vì đã gây ra những tổn thương, những mất mát cho người khác.
- Mất kết nối: Với người khác, với cộng đồng, với thiên nhiên, và với chính bản thân. Người quá vị kỷ thường chỉ quan tâm đến bản thân, không quan tâm đến thế giới xung quanh, dẫn đến sự xa cách, sự cô lập, và sự mất mát những giá trị tinh thần.
- Phụ thuộc vào vật chất: Quá tập trung vào việc sở hữu vật chất, coi vật chất là thước đo của giá trị bản thân và hạnh phúc, dẫn đến sự bất an, lo lắng, và không bao giờ thỏa mãn.
ĐỌC THÊM: CÁI GIÁ CỦA TRƯỞNG THÀNH LÀ SỰ CÔ ĐƠN, HÃY HỌC CÁCH LÀM QUEN VỚI NÓ
Nghịch lý Vị kỷ
Tương tự như nghịch lý khoái lạc, nghịch lý vị kỷ cho rằng: Càng cố gắng theo đuổi hạnh phúc cho riêng mình một cách trực tiếp, có ý thức, và ích kỷ, chúng ta càng có thể cảm thấy bất hạnh, cô đơn, trống rỗng, và xa rời hạnh phúc đích thực.
Hạnh phúc, thường đến như một sản phẩm phụ, một kết quả của việc chúng ta theo đuổi những mục tiêu khác, những giá trị khác cao đẹp hơn, ý nghĩa hơn, vượt lên trên lợi ích cá nhân, của việc kết nối với người khác, xây dựng các mối quan hệ tốt đẹp, đóng góp cho cộng đồng, sống một cuộc đời có mục đích, và hướng đến những điều lớn lao hơn bản thân.
Hạnh phúc không phải là một thứ để theo đuổi, mà là một thứ đến khi chúng ta theo đuổi những điều khác.
ĐỌC THÊM: HẠNH PHÚC KHÔNG PHẢI LÀ THỨ BẠN TÌM KIẾM, MÀ LÀ THỨ BẠN TẠO RA
Vị kỷ lành mạnh
Quan tâm đến bản thân, chăm sóc bản thân, bảo vệ bản thân, phát triển bản thân, theo đuổi những mục tiêu, ước mơ, đam mê của bản thân, và bảo vệ những quyền lợi chính đáng của mình… là những biểu hiện của vị kỷ lành mạnh, cần thiết, đáng khuyến khích, và không có gì là xấu xa hay đáng lên án. Đây không phải là ích kỷ, mà là tự trọng, tự yêu thương, tự bảo vệ, và tự khẳng định.
Nếu bạn không yêu bản thân, bạn không thể yêu người khác. Nếu bạn không tôn trọng bản thân, bạn không thể tôn trọng người khác. Nếu bạn không chăm sóc bản thân, bạn không thể chăm sóc người khác. Nếu bạn không biết mình muốn gì, cần gì, bạn không thể giúp đỡ người khác một cách hiệu quả.
- Yêu mình là khởi đầu của 1 mối tình lãng mạn suốt đời – Oscar Wilde
Vị kỷ lành mạnh là nền tảng của một cuộc sống hạnh phúc, thành công, và có ý nghĩa. Nó giúp chúng ta xây dựng lòng tự trọng, sự tự tin, sức mạnh nội tâm, khả năng tự chủ, và khả năng đối diện với khó khăn, thử thách trong cuộc sống.
ĐỌC THÊM: YÊU BẢN THÂN KHÔNG PHẢI LÀ ÍCH KỶ. NHIỀU NGƯỜI KHÔNG XỨNG ĐÁNG NHẬN ĐƯỢC NÓ
Tìm điểm cân bằng
Vấn đề quan trọng là tìm thấy sự cân bằng, sự hài hòa giữa vị kỷ và vị tha, giữa quan tâm đến bản thân và quan tâm đến người khác, giữa lợi ích cá nhân và lợi ích cộng đồng. Cuộc sống không phải là một sự lựa chọn hoặc là – hoặc là, mà là một sự kết hợp, một sự tổng hòa của nhiều yếu tố khác nhau.
Chúng ta không thể chỉ sống cho riêng mình, bất chấp mọi thứ, bất chấp người khác, vì chúng ta là những sinh vật xã hội, chúng ta cần có nhau để tồn tại và phát triển. Nhưng chúng ta cũng không thể chỉ sống cho người khác, quên đi bản thân, hy sinh bản thân một cách mù quáng, vì điều đó sẽ khiến chúng ta mất đi bản sắc, mất đi niềm vui, và mất đi ý nghĩa cuộc sống.
- Ví dụ: 1 người làm việc chăm chỉ, phát triển sự nghiệp. Anh ta có thể dùng kiến thức, kĩ năng của mình để giúp đỡ người khác, hoặc tạo ra sản phẩm, dịch vụ có ích cho xã hội
Vị tha, lòng trắc ẩn, sự kết nối, sự sẻ chia, sự cống hiến… không phải là những điều đối lập với vị kỷ, mà là những điều bổ sung, hỗ trợ, và làm phong phú thêm cho cuộc sống của chúng ta. Khi chúng ta biết yêu thương, biết quan tâm, biết giúp đỡ người khác, chúng ta cũng đồng thời yêu thương, quan tâm, và giúp đỡ chính mình.
Hãy tìm kiếm những hoạt động, những công việc, những mối quan hệ mà vừa có ích cho bản thân, vừa có ích cho người khác, vừa mang lại niềm vui, sự thỏa mãn cho bạn, vừa mang lại giá trị cho xã hội. Đó là con đường dẫn đến một cuộc sống hạnh phúc, ý nghĩa, và trọn vẹn.
- Ví dụ: Làm một công việc mà bạn yêu thích, và công việc đó cũng mang lại lợi ích cho xã hội (như dạy học, làm bác sĩ, làm nhà khoa học, làm nghệ sĩ…). Tham gia một hoạt động tình nguyện mà bạn cảm thấy hứng thú, và hoạt động đó cũng giúp đỡ được những người có hoàn cảnh khó khăn. Xây dựng một mối quan hệ yêu thương, chân thành, sâu sắc, và hỗ trợ lẫn nhau với người bạn đời, gia đình, và bạn bè.
Không có công thức chung cho tất cả. Mỗi người cần tìm ra điểm cân bằng cho riêng mình.
Như vậy, vị kỷ và hạnh phúc không phải là hai khái niệm đối lập, mâu thuẫn, mà là hai khía cạnh phức tạp, đa chiều, và có mối quan hệ qua lại với nhau. Việc tìm kiếm sự cân bằng, sự hài hòa giữa vị kỷ và vị tha, giữa lợi ích cá nhân và lợi ích cộng đồng, là một trong những thách thức lớn nhất, nhưng cũng là một trong những mục tiêu quan trọng nhất của cuộc sống con người.
Những con đường khác để tìm kiếm hạnh phúc
Như chúng ta đã thấy, hạnh phúc không chỉ đến từ việc thỏa mãn những nhu cầu hay mong muốn cá nhân. Thực tế, có nhiều con đường khác, rộng mở và ý nghĩa hơn, để tìm kiếm hạnh phúc đích thực. Những con đường này thường tập trung vào việc kết nối với những điều lớn lao hơn bản thân, phát triển nội tâm, và đóng góp cho cộng đồng:
- Vị tha (Altruism): Giúp đỡ người khác, đóng góp cho cộng đồng, tham gia vào các hoạt động thiện nguyện, hoặc đơn giản là thể hiện lòng tốt với những người xung quanh, có thể mang lại niềm vui, sự hài lòng sâu sắc, và cảm giác về ý nghĩa cuộc sống. Khi chúng ta làm điều tốt cho người khác, chúng ta không chỉ giúp họ, mà còn giúp chính mình cảm thấy hạnh phúc hơn.
- Lòng biết ơn (Gratitude): Tập trung vào những điều tốt đẹp mà chúng ta đang có, thay vì than vãn về những gì chúng ta không có, là một cách hiệu quả để tăng cường hạnh phúc. Thực hành lòng biết ơn – có thể đơn giản như viết ra ba điều bạn biết ơn mỗi ngày – giúp chúng ta trân trọng cuộc sống hơn, và nhận ra rằng có rất nhiều điều đáng quý xung quanh ta.
- Chánh niệm (Mindfulness): Sống trọn vẹn trong hiện tại, chú ý đến những gì đang diễn ra xung quanh mình, cả bên trong lẫn bên ngoài, mà không phán xét, là một phương pháp thực hành giúp giảm căng thẳng, lo âu, và tăng cường cảm giác bình yên, hạnh phúc. Khi thực hành chánh niệm, chúng ta có thể nhận ra và tận hưởng những niềm vui nhỏ bé trong cuộc sống hàng ngày, mà trước đây chúng ta thường bỏ qua.
- Kết nối xã hội (Social Connection): Con người là sinh vật xã hội. Chúng ta cần có những mối quan hệ tốt đẹp, ý nghĩa với gia đình, bạn bè, và những người xung quanh để cảm thấy hạnh phúc. Dành thời gian cho những người thân yêu, chia sẻ, lắng nghe, và hỗ trợ lẫn nhau là một trong những cách tốt nhất để xây dựng hạnh phúc bền vững. Sự cô đơn, ngược lại, đã được chứng minh là có hại cho cả sức khỏe thể chất và tinh thần.
- Theo đuổi mục đích cao cả (purpose in life): Tìm kiếm một mục đích sống vượt lên trên lợi ích cá nhân, một lý do để thức dậy mỗi sáng, một điều gì đó lớn lao hơn bản thân để cống hiến, có thể mang lại cho chúng ta cảm giác về ý nghĩa, sự định hướng, và động lực mạnh mẽ để vượt qua khó khăn. Mục đích này có thể là bất cứ điều gì, từ việc nuôi dạy con cái, theo đuổi một sự nghiệp ý nghĩa, đóng góp cho cộng đồng, đến việc bảo vệ môi trường, hay theo đuổi một lý tưởng cao đẹp.
- Phát triển bản thân (personal growth): Không ngừng học hỏi, rèn luyện, phát triển những kỹ năng mới, những phẩm chất tốt đẹp, vượt qua những thử thách, và trở thành một phiên bản tốt hơn của chính mình, có thể mang lại cho chúng ta cảm giác tự hào, tự tin, sự hài lòng, và hạnh phúc. Quá trình phát triển bản thân không chỉ giúp chúng ta đạt được những mục tiêu bên ngoài, mà còn giúp chúng ta khám phá ra những tiềm năng bên trong, và sống một cuộc đời trọn vẹn hơn.
- Kết nối với thiên nhiên: Dành thời gian hòa mình vào thiên nhiên – đi dạo trong công viên, leo núi, ngắm biển, trồng cây… – có thể mang lại cảm giác bình yên, thư thái, và kết nối với một điều gì đó lớn lao hơn bản thân. Thiên nhiên có một sức mạnh chữa lành kỳ diệu, giúp chúng ta giảm căng thẳng, lo âu, và tìm lại sự cân bằng trong cuộc sống.
- Sáng tạo: Tham gia vào các hoạt động sáng tạo, như vẽ, viết, chơi nhạc, nấu ăn, làm đồ thủ công… có thể giúp chúng ta thể hiện bản thân, khám phá những khả năng tiềm ẩn, và tìm thấy niềm vui trong quá trình tạo ra một điều gì đó mới mẻ.
Những con đường này không loại trừ lẫn nhau, mà có thể bổ sung và kết hợp với nhau. Ví dụ, khi chúng ta tham gia một hoạt động tình nguyện (vị tha), chúng ta cũng có thể kết nối với những người khác (kết nối xã hội), học hỏi những điều mới (phát triển bản thân), và cảm thấy cuộc sống của mình có ý nghĩa hơn (theo đuổi mục đích cao cả). Quan trọng là mỗi người cần tìm ra con đường phù hợp với bản thân, hoàn cảnh, và giá trị của mình, để xây dựng một cuộc sống hạnh phúc và ý nghĩa.
ĐỌC THÊM: CÁCH ĐỂ TÌM THẤY Ý NGHĨA CUỘC SỐNG. PHÂN TÍCH 7 CÂU TRẢ LỜI SÂU SẮC
Kết luận
Vị kỷ, hay việc theo đuổi lợi ích cá nhân, không phải lúc nào cũng xấu, và không đồng nghĩa với sự ích kỷ. Ở một mức độ nhất định, vị kỷ là cần thiết cho sự tồn tại, phát triển, và hạnh phúc của mỗi cá nhân. Tuy nhiên, vị kỷ quá mức, khi lợi ích cá nhân được đặt lên trên tất cả, bất chấp lợi ích của người khác, có thể dẫn đến những hậu quả tiêu cực, không chỉ cho xã hội, mà còn cho chính bản thân người đó. Hạnh phúc đích thực, hạnh phúc bền vững, hạnh phúc trọn vẹn là một khái niệm phức tạp, đa chiều, và có thể đến từ nhiều nguồn khác nhau, không chỉ từ việc thỏa mãn những nhu cầu, mong muốn, hay lợi ích cá nhân một cách đơn thuần. Khoái lạc có thể là một phần của hạnh phúc, nhưng không phải là tất cả, và không phải là con đường duy nhất dẫn đến hạnh phúc.
Cá nhân tôi tin rằng, hạnh phúc là một sự cân bằng, một sự hài hòa giữa nhiều yếu tố khác nhau, trong đó có sự cân bằng giữa vị kỷ và vị tha, giữa việc quan tâm đến bản thân và việc quan tâm đến người khác, giữa việc theo đuổi lợi ích cá nhân và việc đóng góp cho lợi ích chung. Chúng ta cần phải yêu thương bản thân, chăm sóc bản thân, tôn trọng bản thân, phát triển bản thân, và theo đuổi những mục tiêu, ước mơ của riêng mình.
Nhưng chúng ta cũng cần phải mở rộng trái tim mình với người khác, với cộng đồng, và với thế giới, biết quan tâm, chia sẻ, giúp đỡ, yêu thương, và cống hiến. Khi chúng ta làm được điều đó, chúng ta không chỉ mang lại hạnh phúc cho người khác, mà còn tìm thấy hạnh phúc cho chính mình, và cuộc sống của chúng ta trở nên ý nghĩa hơn. Hạnh phúc là khi ta biết cân bằng giữa cho và nhận, giữa bản thân và người khác.
Tôi mong rằng, sau bài viết này, mỗi chúng ta sẽ dành thời gian để suy ngẫm về cách mà chúng ta đang sống, cách mà chúng ta đang theo đuổi hạnh phúc, và cách mà chúng ta đang đối xử với bản thân và người khác:
Bạn có đang sống vì điều gì? Mục tiêu của bạn là gì? Giá trị của bạn là gì? Bạn có đang quá tập trung vào bản thân, quá coi trọng lợi ích cá nhân, mà quên đi những người xung quanh, quên đi cộng đồng, quên đi thế giới? Hay bạn đang quá hy sinh bản thân, quá quan tâm đến người khác, mà bỏ bê chính mình, không chăm sóc bản thân, và không theo đuổi những ước mơ của riêng mình?
Bạn có đang tìm kiếm hạnh phúc đúng cách không? Bạn có đang chạy theo những khoái lạc nhất thời, những ảo ảnh phù du, hay bạn đang xây dựng một nền tảng hạnh phúc vững chắc, bền vững, dựa trên những giá trị thực sự, những mối quan hệ ý nghĩa, và sự đóng góp cho một điều gì đó lớn lao hơn bản thân?
Hãy thử tìm kiếm sự cân bằng trong cuộc sống của bạn:
- Hãy quan tâm đến bản thân, nhưng cũng đừng quên quan tâm đến người khác.
- Hãy theo đuổi đam mê, nhưng cũng đừng quên đóng góp cho cộng đồng.
- Hãy tìm kiếm niềm vui, nhưng cũng đừng quên tìm kiếm ý nghĩa.
- Hãy yêu thương bản thân, nhưng cũng đừng quên yêu thương người khác.
- Hãy sống cho hiện tại, nhưng cũng đừng quên hướng tới tương lai.
- Hãy luyện tập lòng biết ơn.
- Hãy chủ động tạo ra các mối quan hệ tốt đẹp.
- Và trên hết, hãy sống một cuộc đời có tâm.
Bạn có thể ngạc nhiên về mức độ hạnh phúc, sự hài lòng, và ý nghĩa mà bạn có thể đạt được khi sống một cuộc đời cân bằng, trọn vẹn, và hướng đến những điều tốt đẹp.
Hạnh phúc không phải là một thứ để tìm kiếm ở bên ngoài, không phải là một điểm đến xa xôi, không phải là một phần thưởng cho sự may mắn, mà là một cách để sống, một thái độ sống, một hành trình, một quá trình, và một sự lựa chọn. Và trên hành trình đó, sự cân bằng giữa vị kỷ và vị tha, giữa lợi ích cá nhân và lợi ích cộng đồng, giữa việc cho đi và nhận lại, chính là chìa khóa để mở ra cánh cửa hạnh phúc.
